Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

HÀ NỘI – TÌNH NHÂN

Nếu bạn thấy bài viết hay, 'like' để ủng hộ tác giả.
Xin trân thành cảm ơn!

HÀ NỘI - TÌNH NHÂN
HÀ NỘI – TÌNH NHÂN  Nguyễn Hiếu
Đánh giá: 354 đánh giá
Thể loại: Tiểu thuyết HÀ NỘI - TÌNH NHÂN
Tình trạng: Hoàn thành
Sử dụng: Miễn phí
Dung lượng: 583,64 KB
Lượt tải: 657
Ngày phát hành: 22/02/2015
Ngày cập nhật: 22/02/2015
Yêu cầu: Phần mềm đọc file PRC, giải nén file Zip

HÀ NỘI – TÌNH NHÂN
Giới thiệu:

PHẦN I – Chương 1: Những ngày đầu tiên
(Đã trót mang kiếp con người thì phải chịu đa đoan thôi. Trách đất gần, trời xa làm sao được)
Câu nói bất ưng trong dân gian
Lúc bấy giờ mới khoảng xấp xỉ bẩy giờ sáng vào một ngày cuối của những năm đầu thuộc thập kỉ năm mươi của thế kỉ hai mươi. Vào giờ ấy dù có mọi chuyện ly kì, kinh dị nhộn nhạo nhất xẩy ra thì người Hà nội vẫn đang ăn sáng. Gánh phở ở đầu ngõ Tạm Thương của ông mũ phớt dạ đen vẫn đông như mọi khi. Có lẽ gần đủ mọi loại người của đất Hà thành này ngồi, đứng vây quanh gánh phở. Lửa dưới đáy nồi đang vào độ đượm. Mùi phở bay ngào ngạt, quyến rũ. Một lão ăn mày khoác ra ngoài thân hình gầy guộc, cáu bẩn chiếc áo ka ki màu vàng đã quá rách giờ chỉ còn là một mảnh vải xác xơ ngồi co ro đầu ngõ len lén nuốt nước bọt, mắt nhìn chằm chằm vào đứa trẻ rúm ró mặt mùi ngơ ngác, bẩn lem luốc như vừa vục đầu vào thúng đất bột đang húp lấy húp để chút nước còn lại trong bát phở của một cô gái mặt ngoen ngoét, loang lổ lớp phấn chớm mốc. Lão ăn mày quả tình đói lắm rồi. Từ trưa hôm qua đến giờ lão đã kiếm được gì ngoài mấy quả xấu dầm đường của nhà hàng nào đó tráng lọ đổ ngoài bãi rác. Tuy là kiếp ăn mày nhưng lão không thể xàm xỡ như lũ trẻ kia được. Dù sao lão cũng đã có tuổi và bố lão từng là thông phán ở sở dây thép. Nếu phận nhà lão không mỏng. Ân oán giang hồ từ kiếp trước không nặng thì đâu đến nỗi nhà lão bị thằng khốn nạn ấy bỏ bã thuốc phiện vào góc bếp khiến gia đình lão tan tành mỗi người một nơi như thế này, và thân lão khốn khổ, khốn nạn như bây giờ. Thôi cũng là cái số cái má. Chỉ có điều số gì thì số đã là con người, không chả cứ con người mà ngay từ con vật, kể cả con chim bay trên trời, con cá lội dưới nước ông trơì đã buộc vào cái tội khốn khổ, giống như cái gông vĩnh cửu truyền kiếp là hết thẩy đều phải ăn. Chao ôi chỉ vì miếng ăn mà con người mới cơ cực và khổ sở làm sao Và cũng chỉ miếng ăn mà người ta lừa đảo thủ đoạn, lá mặt lá trái với nhau. Thằng tây, thằng Tầu đùng đúng súng ông, giáo mác từ tận đẩu tận đẩu cũng mò đến nước này. Đúng là đánh đông, dẹp bắc cũng vì miếng ăn. Chả thế các cụ mới bảo, miếng ăn là miếng nhục là thế. Mà có phải ăn một lúc mà xong đâu. Kẻ giầu thì ba bữa, phận hèn kém thì ít nhất cũng một, hai bữa, hay ít ra cũng phải có cái gì bỏ vào mồm để nhai. Ông giời đã sinh ra cái mồm để nói, để phách lác và cũng để cầu xin, nhưng cũng cái lỗ mồm ấy để tọng vào mọi thứ khả dĩ nuôi sống mà cũng để hành hạ, đầy đoạ người ta. Lão ăn mày đang bần thần vì cái đói hành hạ và cả vì sự nghĩ mông lung thì bất chợt lão giật mình khi nghe thấy tiếng còi rít lên thật to. Thoạt đầu là một tiếng réo vang rồi ngay lập tức lại thêm hai, ba tiếng giật cục nhưng vọt lên thật cao the thé như giọng của con mụ đàn bà gày đét vừa bị ai giật đổ bát cơm sắp đưa đến miệng. Những tiếng còi chưa dứt thì từ giữa phố hàng Gai thình lình có hai gã cảnh sát vàng kệch trong bộ quân phục mới được phát, tuy hai chân guồng rối rít như mắc kẻ mắc phải chứng trúng phong nhưng hai viên cảnh sát gần như là hai vật được nhân đôi từ một vật chủ khi một tay thì vung vẩy làm đà cho thân hình lao lên, một tay thì giơ lên giữ chặt vành mũ. Phía trước hai gã Phu lít cách chừng gần một trăm thước là một gã thanh niên cao dong dỏng. Hình như trên sống mũi của gã lấp lánh cặp kính trong suốt, thứ kính của người mắc chứng cận. Tay thanh niên này mặc áo sợi dệt cổ bẻ, quần soóc trắng-một thứ trang phục đang thịnh hành mà không ngày nào lão ăn mày không nhìn thấy ở những trang thanh niên hay dạo chơi quanh bờ hồ Tây, hồ Hoàn kiếm. Tiếng còi của hai Phú lít vẫn inh ỏi thét lên phá vỡ mọi tiếng động ì ầm nhưng êm ả của buổi sáng phố phường. Nhiều thực khách đang cúi đầu trên bát phở giật mình ngẩng lên, lão ăn mày nghe tiếng còi cũng hoảng hốt không kém. Ngay lúc nãy thôi lão thấy gân cốt lão như nhão ra vì khoang dạ dầy trống rỗng, thì nay tất cả như tan biến, nhanh như bị vật gì nhọn đâm vào mông, lão bật đứng dậy và co đôi giò khẳng khiu của lão vọt lên. Trời ạ, không hiểu sao cứ mỗi bận nghe tiếng còi của Phú lít là lão lại ghê sợ khi nghĩ đến cảnh bố lão bị bắt hồi lão còn nhỏ. Dạo đó lão đang độ tuổi học tam tự kinh chứ mấy. Từ đận đó đến giờ có lẽ phải đến hơn bốn mươi năm. Hai tên lính khố đỏ, tay cầm giáo mũi nhọn hoắt, xốc hai bên nách nhấc thân hình mềm oặt của bố lão lết trên mặt đất. Tiếng còi lanh lảnh này cũng y hệt tiếng còi lão đã nghe thấy trong phiên toà xử bố lão và lời tuyên từ miệng ông quan toà mặt béo phị giống như kẻ bị phù nặng khiến bố lão khuỵ gối, ngã vật ngay sau vành móng ngựa khi nhận rõ hình phạt phải đi đầy cấm cố hai mươi năm ngoài Côn lôn. Lão ăn mày nhấp nhểnh lao đi vun vút. Chẳng cứ lão chạy vì nỗi sợ truyền đời, dai dẳng sinh ra bởi tận mắt chứng kiến nỗi thống khổ của thân sinh mà cả vì nỗi sợ thứ hai từ dạo lão tham gia vào đội quân ăn mày. Đã là kiếp người sống bằng cơm nhặt cơm vãi thì đúng là tối kỵ với Phú lít. Đã ra nhập vào đội quân sống bằng sự rơi vãi hay lòng phúc đức của thiên hạ thì là đứa ăn mày hiền lành, ốm yếu nhất cũng là cái gai trước mắt A giăng. Phố phường là phải sạch sẽ gọn gàng, đến kẻ vứt rách bừa bãi còn bị phạt sặc gạch nữa là lũ ăn mày. Cho là không thiếu đứa què chân, gãy tay nhưng chúng mày còn lê lết hết đầu đường, xó chợ để kiếm ăn được, vậy hà cớ gì cứ nhằm những chỗ đẹp, chỗ sang để chúng mày chường cái thân ghẻ lở, cóc cáy ra để ngửa tay van vỉ nhặt nhạnh miếng ăn làm bẩn mắt thiên hạ, khiến ngưòi ta ăn mất ngon. ấy là chưa kể vừa ăn người ta còn lo ngay ngáy vì sợ có đứa nào trong lũ ăn mày ăn nhặt khốn khổ, khốn nạn tuy trông vào sự bố thí của thiên hạ nhưng vẫn nổi lòng tham thó ví, lấy cắp tiền của ngưòi ta. Thế thì…

HÀ NỘI – TÌNH NHÂN
Chương truyện:

  • Bộ truyện này trọn bộ gồm Phần I (12 chương) + Phần II (12 chương) + Phần III (12 chương) + Phần IV (08 chương) + Phần V (11 chương).
HÀ NỘI – TÌNH NHÂN  Nguyễn Hiếu

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích hãy ‘Like’ hoặc ‘+1’ để ủng hộ website.
Tìm trên google:
– HÀ NỘI – TÌNH NHÂN Free Full
– Tải về HÀ NỘI – TÌNH NHÂN miễn phí đầy đủ
– Download HÀ NỘI – TÌNH NHÂN
– HÀ NỘI – TÌNH NHÂN

Bài viết HÀ NỘI – TÌNH NHÂN được viết trên Tải miễn phí.



from WordPress http://ift.tt/1PXLsZW
via IFTTT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét